Người theo dõi

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

Thu vàng...

Thu về.

Chờ nhé! thu về qua lối nhỏ
Vệt thời gian màu nhớ phai phôi
Cuối con đường hoa sữa buông lời
Hương nồng nàn tình thu đến vội.
...
Chờ nhé! thu sang trong mắt biếc
Gởi vào thu một chút tình thơ
Em lại về nhặt lá vàng mơ
Mãi ngây ngô thu đến bao giờ.

Hạ Đăng 3/8/2013



 













Tình thu.

Ai nhặt đếm lá vàng chưa nhỉ?
Gợi men say thu gọi ái tình
Lầu nguyệt đêm trăng mờ sương phủ
Hạ tàn thu mộng chốn điêu linh.
...
Tiết tấu dăm canh đợi mấy thu
Nguyệt tàn mây kín phủ giăng mù
Tàn đêm se thắt đời hư ảo
Mộng vàng dâng lối đượm tình thu...

HĐ 8/8/2013















Mùa thu Hà Nội.

Hà Nội mùa này đẹp lắm phải không anh?
Tiết thu sang mùa lá rụng chín vàng
Lữ khách viễn du say sưa trời thu mới
Gió heo may nhè nhẹ thổi miên man.
...
Hà Nội mùa này lãng đãng chút tình say
Chiều gió nhẹ thổi lay bờ tóc ngắn
Dạo phố quen xưa những con đường rợp nắng
Thả chiều hoang thấp thoáng dưới nắng vàng. 


HĐ 13/8/2013



















Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

Sinh nhật Mẹ





Sinh nhật Mẹ
Tặng má Tu Bút... 


Mẹ tôi tóc sương đã điểm bạc
Thời gian trôi bao năm cuộc đời
Đêm trắng ngày mưa đông lạnh giá
Mẹ một đời tần tảo sớm hôm.
Chạnh lòng mẹ long đong sớm tối
Nuôi đàn con mới tuổi nằm nôi
Từ chồi non nay mầm sống mới
Mong con nên người cuộc sống đầy vơi.
Hôm nay mừng sinh nhật mẹ già
Con chẳng quà chẳng có bó hoa
Chỉ tặng mẹ những lời chúc đẹp
Tựa ngàn hoa kính dâng tặng người…
Hạ Đăng 19/6/2013

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

Mỗi độ tháng năm về…

Tháng năm hạ lại về trước ngõ
Nắng hôn nhẹ làn tóc mây bay
Gió mãi du dương suốt đêm ngày
Tôi nhớ về tháng năm xưa cũ... HĐ
...
Cứ mỗi độ tháng năm về qua phố
Hoa phượng buồn sao nhớ lắm Hạ Đăng
Tà áo xưa ngày cuống quýt vội vàng
Len lét mắt, anh ngồi trên tà áo... HP
...
Mãi giận Phố dùng dằng không nói
Tà áo xưa lấm bụi sờn vai
Nhớ năm nào hạ buồn xuống phố
Vẫn đâu đây tháng năm trở về… HĐ
Phố vừa có một cơn mơ... 
Ngày xưa trở lại hững hờ thiết tha 
Con đường đỏ rực hàng hoa 
Phượng thêu sắc thắm trên tà áo em... HP 
...
Vẫn lối cũ ngày nào chung bước 
Hàng phượng thêu đỏ rực trời hoa 
Tháng năm qua phố còn nhớ hạ? 
Lén cầm tay ánh mắt trao lời... HĐ
...
Ta yêu lắm phượng hồng trên áo trắng
Nét đơn sơ môi phượng đắn đo cười
Nhìn lá biếc phượng thêu chùm đỏ thắm
Ta nghe hồn công chúa phượng lên ngôi... HP

 Rồi bắt gặp em, cái nhì ngỗ ngáo
Mặt đỏ bừng vì rách áo Hạ Đăng... 
Anh van xin, em quay mặt vùng vằng 
Trưa hôm ấy anh quỳ bên cửa lớp! 
(vì mét cô giáo)... HP
...
Anh quay đi tránh ánh nhìn ngố ngáo 
Vì anh lỡ làm rách áo Hạ Đăng 
Em mãi giận vùng vằng không muốn nói 
Trả lại anh lời xin lỗi muộn màng… HĐ


Sớm nay Phố dậy ngỡ ngàng 
Nghe chuồn chuồn nói bên nàng có mưa 
Áo em ướt hết,buồn chưa.! 
Lấy gì đi học ban trưa, hở nàng? 
Thôi... qua phố nhé, Hạ Đăng 
Ngồi chơi, mặc kệ mưa giắng tuổi buồn... HP
...
Mưa có giăng em nào ngại ước 
Bối rối anh lỡ hẹn ban trưa 
Chuồn chuồn bay thấp cứ mặc mưa 
Em phải đến lớp kẻo trưa mất bài... HĐ


Em đi, góc phố thương hoài
Nhìn theo tà áo trắng bay ngập hồn
Ước gì được dấu môi hồn
Ép lên ngực áo...bồn chồn trái tim… HP
...
Vẫn quyến luyến thương hoài góc phố
Nắng hạ trãi thềm tháng năm qua
Em vội đi bỏ lại phố hoa
Hôn lên vội nhành hoa rực hồng... HĐ













Cùng vui... họa cùng a Hương Phố... 05/5/2013

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Hạ Đăng


Cám ơn các anh chị và các bạn gần xa thân mến đã cùng liên lạc với mình qua cái tên Anna_Tranngo trong thời gian dài vừa qua và bg ko còn cái tên này nữa mà đổi lại tên mới cho mình là Hạ Đăng trên trang FB cũng như làng Blog hoặc trang Blogsopt mong các anh chị và các bạn hãy giữ liên lạc với mình theo tên mới... Chúc đại gia đình cũng như làng Blog thân yêu một đêm thật bình yên và an giấc... ^_^ 



Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

Vẫn LUNG LINH...




Vẫn LUNG LINH...         
       Anna_Tranngo 


Anh và em hai phương trời cách biệt
Dẫu tình mình đâu chỉ thoáng qua trôi
Như trăng kia hờ hững đành khép vội
Mảnh tình chung nay vội xa thật rồi.
...
Ân tình này hay đâu đã thoát mĩ
Con nước về hờ hững ánh trăng trôi
Hai trái tim hai nhịp đập hai nơi
Định mệnh thế rồi thôi nay đành dứt.
...
Mộng uyên ương luyến lưu chi vội
Mình như hai mãnh vỡ cuối cuộc đời
Dẫu mai này duyên tình nồng luyến ái
Chút lắng đọng sẽ mộng vượt thời gian.
...
Dù cuộc đời có phôi phai màu tóc 
Nếu mai này duyên tình có gặp lại
Cố nhân hỡi nét mặt hãy tươi cười
Nguyện cho đời mãi mãi vẫn...lung linh.

16/4/2013

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Đêm Trăng …


          Đêm Trăng … 
                     Anna_Trango 30/3/2013 


         Đêm đầy sao mà lòng nghe quạnh vắng 
         Cảnh vật chìm vào giấc ngủ ngàn thu 
         Trăng lên cao như một khoảng sương mù 
         Đêm về lại phản phất áng trăng thu… 
         … 
         Thoáng trăng lên quạnh quẻ góc sương mù 
         Mãi hồn nhiên phiêu lạc theo làn gió 
         Đêm tròn trăng… trăng khuyết lại trăng tỏ 
         Trôi hờ hững chóng chánh vào hư không 
         … 
         Cứ trôi mãi vào khoảng không vô định 
         Mặc trời khuya bóng ngã sương đêm 
         Bay đi giữa vùng trời đêm bất tận 
         Rồi chìm dần mãi mãi vào hư vô…




Thứ Ba, 12 tháng 3, 2013

MỘNG TÌNH...


Người tình ơi…
Đêm nay   

   ta xây giấc mộng vàng
Thả hồn 
   theo bóng trăng gầy cùng ai ! 

Người tình ơi…
Bên người   
   trăng đã đầy vơi
Mộng dệt chi hỡi     
    tình say giấc nồng ! 

Bên nhau
    khoanh giấc mộng bấy lâu
Đêm đã về
    màn sương lấp không gian
Nghe xao xuyến
    cả vùng trời thương nhớ
Chút ân tình
    mặn nồng giữa nguyệt tàn... 

BT. Gởi tặng người nơi xa ấy…
12/3/2013



Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Đối diện...

Sẽ chẳng bao giờ a hiểu được
Bởi có khi nào e là người nói trước?
Con tàu thời gian có quay ngược bao giờ
Sao a tự dối lòng...

Em sợ chẳng có được dòng sông
Trong tim a để soi hình e vào đó
Một ngày quá xa, một ngày không thể có
Nỗi nhớ thành mong manh...

Sợ chẳng bao giờ dám đối diện với mình
Đối diện với khoảnh khắc yêu thương
Đối diện với nỗi cô đơn chân thật
Và... đối diện với a...

Bởi e sợ một ngày tất cả sẽ qua nhanh
Bao thương nhớ cũng thành kỷ niệm
Em mãi mãi vẫn mênh mông như biển
Có bao giờ biển chỉ có một dòng sông.

Cuối chân trời sao và biển rộng mênh mông
Bờ lặng lẽ đứng nhìn không dám nói...

Gởi người nơi xa ấy...





Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Đoạn kết một cuộc tình buồn... What Are Words - Chris Medina

     Juliana Ramos, nữ nhân viên pha cà phê tại Starbuck đã vô cùng vui mừng khi Chris ngỏ lời cầu hôn vào năm 2009. Họ đã yêu nhau từ nhiều năm trước. Vào tháng 10 năm đó, chỉ hai tháng trước khi đám cưới diễn ra, Juliana gặp một tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Cô bị nhiều chấn động ở hộp sọ và mặt. Người ta phẫu thuật để chữa cho khuôn mặt cô lành lặn, nhưng bộ não thì không. Juliana phải ngồi xe lăn và bị liệt gần như toàn thân. Cô chỉ cử động được một phần khuôn mặt, miệng và cánh tay.
    “When a heart break, no it don’t break even” (khi một trái tim tan vỡ, nó sẽ không bao giờ vỡ tan được nữa). Chris Medina biết thế nào là trái tim tan vỡ. Nỗi đau khổ giày vò trái tim anh, nhưng chắc chắn rằng anh sẽ không từ bỏ. Chris quyết định sẽ ở bên Juliana mãi mãi, dù hôn lễ có thể sẽ chẳng bao giờ diễn ra. Anh luôn đeo chiếc nhẫn đính hôn trên chiếc dây chuyền ở cổ và trân trọng nó.

    Vào ngày mà lẽ ra họ sẽ đứng bên cha xứ trong nhà thờ, Chris viết một bài hát có tên “What has become of me?” (Anh đã trở thành điều gì?) tặng Juliana vẫn đang nằm điều trị trong viện. Anh hát rằng “Hơn cả một lời thề, trong những giờ phút đen tối nhất, anh sẽ là ánh sáng của cuộc đời em”. Anh đã giữ lời, suốt 2 năm sau đó, anh vẫn bên cạnh Juliana hàng ngày, giúp cô đứng dậy mỗi sáng, giúp cô sinh hoạt, và vẫn yêu cô như những ngày xưa.


"...Bất cứ nơi nào có em, tôi luôn kề bên
Bất cứ nơi đâu em đi, tôi sẽ luôn ở đó
Bất cứ khi nào em thì thầm tên tôi, tôi sẽ luôn có mặt
Làm thế nào để tôi giữ được mọi lời hứa với em
Bởi tôi sẽ là loại người gì nếu buông tay em khi em cần tôi nhất
Thiên thần bé nhỏ của tôi ơi, tôi sẽ mãi mãi giữ lấy em, thật gần...


    Ý nghĩa của cuộc đời luôn nằm ở những điều giản dị mà ta phải hy sinh lớn lao để giành được nó... hãy đặt mình vào hoàn cảnh của chris medina bạn sẽ cảm thận được tình yêu thật sự đây là bài hát làm cho mình xúc động nhất từ trước đến giờ mọi người hãy cùng cảm nhận và cho ý kiến nha!!!!!!!!!


       ST. 

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Khoảng cách của tình yêu...

Không biết giờ này người bên ấy ra sao?
Có nhớ em như ngày đầu mới biết
Hay bóng em chỉ hiện về trong giấc mộng
Rồi vụt bay như ảo giác lạ thường?
Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đoạn đường xa dịu vợi
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước…!!!
Được bên nhau... cũng thấy khó vô cùng.
Không biết giờ này anh có biết hay không?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em…
Thì thầm nhau nghe niềm rung cảm bên người.
Em nhớ anh! Chỉ biết nhớ vậy thôi!
Bởi khoảng cách bao la em làm sao với tới?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi...
Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người?.
                        BT. tặng cho người nơi xa ấy.

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

Tình thơ...


Đã mấy đêm rồi
          mượn vần thơ
Nhờ trăng viết hộ
          mấy đôi lời
Nắn nót dùm tôi
          lời thương nhớ
Mang gởi đến người
                 tôi dấu yêu!!!

Nhờ trăng, trăng ngủ
          đã say rồi
Mượn gió, gió hãy
          vẫn còn mơ
Cho nên bao đêm
          rồi ta vẫn…
Tình lặng,
                 tình nhớ tình bơ vơ…

                                                 BT.




Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Tình THƠ và GIÓ...


Gió có chút gì đó thật mong manh
Chẳng ở bên đời chẳng thuộc về tôi mãi
Gió vẫn thổi nhè nhẹ theo làn khói
Như chìm dần mãi vào không gian.

Gió ơi Gió cho tôi hỏi nhỏ
Mang tình Thơ đến gửi người tôi yêu
Người có biết hồn Thơ gởi Gió
Cho lòng ai man mát tình say.

Để ai kia đêm đêm tiếng thở dài
Lặng lẽ như chìm vào dĩ vãng
Cho vần Thơ quyện vào trong Gió
Để Gió nhè nhẹ quấn vào hồn Thơ.

Anna_BaoTran.

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Xưa-Nay

    Khi xưa môi thắm rộn ràng 
Hoa xuân hoà khúc tình tang khắp trời
    Hương nồng đượm nét nụ cười 
Bao nhiêu quân tử chơi vơi trong lòng 
    Thả yêu thơ nhớ rồi mong 
Se tình gối mộng trời đông gió hiền 
    Thu chiều con chữ ngả nghiêng 
Thời gian phong phý hiền thơ xưa 
    Giđây dưới nắng chờ mưa 
Sương mai đã điểm khuất đưa bóng tùng
    Ngoái đầu nhín lại rưng rưng 
Tình đời sạt lở người dưng thôi đành 
    Ai người che đỡ nắng hanh 
Của đời nhân thế vin cành chiều rơi !
....................................LÊ TRẦN MINH..........................     
       
 

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Buồn Chiều

Buồn chiều chân bước tình rơi lá 
Tím ngắt mây xa tím bến sông 
Còn đó một màu đêm hoài vọng 
Tím mỏi mong chờ có vu vơ 
.
Ai đặt màu tím ch thuỷ chung
Đêm buông màn nhớ vét cạn lòng 
Khúc thuỵ du ngân trong hoang dại 
Để mãi mỏi mong nén nhạc lòng 
.
Trải tím vì đâu hỡi bóng câu 
Hoàng hôn phớt tím đượm thêm màu 
Ân xưa gói gọn trong tím nhớ 
Tím cả vần thơ chở mong chờ   
....................................LÊ TRẦN MINH............................